[PHIM ĐIỆN ẢNH - MOVIE] BÍ MẬT KHÔNG THỂ NÓI - SECRET (PHẦN 2/PART 2)

Nếu “Bí mật không thể nói” bản gốc mang lại cho tôi cảm giác huyền bí, xúc động thì phiên bản Hàn Quốc lại tựa như một bản nhạc mới mẻ, lắng đọng mà êm dịu. Cùng một cốt truyện song mỗi phiên bản lại mang đến những trải nghiệm khác biệt. Là bản làm lại của một tác phẩm kinh điển nhưng “Bí mật không thể nói” Hàn Quốc vẫn cho thấy những điểm thú vị qua việc khéo léo thay đổi một số chi tiết. Dù vậy, những tình tiết mới mẻ không làm mất đi ý nghĩa của câu chuyện, ngược lại tạo cảm giác phù hợp và thú vị đối với người xem.

While the original “Secret” left me with a sense of mystery and emotional depth, the South Korean version feels like a fresh, calming, and soothing new take on the story. Although the two versions share the same plot, each brings a unique experience to viewer. As a remake of an iconic movie, the South Korean “Secret: Untold Melody” still manages to stand out by subtly altering certain details. These changes don’t diminish the meaning of the story; in fact, they enhance it, offering a refreshing and intriguing twist that suits the tastes of the audience.

Với bản Hàn, cá nhân tôi khá thích việc phiên bản này thể hiện thêm góc nhìn của Yoo Jeong A (Won Jin A thủ vai) khi Kim Yu Jun (Do Kyung Soo thủ vai) không thể nhìn thấy được cô. Hơn nữa, việc Jeong A không phải trải qua bi kịch như Tiểu Vũ của bản gốc gặp phải đã giúp phiên bản mới này trở nên ấm áp và tươi sáng.

As for the South Korean version, personally, I appreciate how this version introduces the perspective of Yoo Jeong A (played by Won Jin A), allowing us to see the story through her eyes, especially since Kim Yu Jun (played by Do Kyung Soo) cannot see her. Moreover, the fact that Jeong A doesn’t go through the tragic fate that Xiao Yu of the original film endured adds warmth and brightness to the new version.

Nhìn chung, bản Hàn vẫn lưu giữ những phân đoạn đắt giá của bộ phim, đồng thời cài cắm một vài chi tiết khác lạ nhằm thổi hồn, tạo điểm nhấn lôi cuốn cho phiên bản 2025. Theo dõi cả hai phiên bản, dưới đây là một vài so sánh chi tiết.

In general, the South Korean adaptation retains the memorable moments of the original while cleverly inserting new elements that breathe fresh life into the 2025 remake. After watching both versions, here are a few detailed comparisons.


🎞 Bối cảnh tổng thể

Overall setting

Bản Đài: Cổ kính, hoài niệm

Taiwanese version: classic, nostalgic

Bản Hàn: Hiện đại

South Korean version: modern


️🎭 Các diễn viên chính

Main casts

🎹 Phân cảnh đấu đàn piano

Piano battle

Phiên bản nào cũng khiến khán giả vô cùng thỏa mãn song cá nhân tôi vẫn cảm thấy ấn tượng hơn với bản Đài và phân đoạn này bản Hàn khó có thể vượt qua được. Cách sắp xếp, cách quay vào sâu bên trong những cây đàn ở bản Đài đã khiến người xem có thể phiêu theo những giai điệu đầy cuốn hút mà bản Hàn chưa thể lột tả.

Both versions are extremely satisfying, but personally, I am still more impressed with the Taiwanese original. This scene is hard for the South Korean remake to surpass. The arrangement and the way the camera dives deep inside the pianos allow viewers to fully immerse themselves in the captivating melodies. That immersive visual and auditory experience is something the South Korean version, despite its strengths, hasn't quite captured.


💽 Tiệm băng đĩa

Record store

🎵 Phòng học đàn cũ

Old piano classroom


⏳ Phân cảnh thay đổi thời gian

The time-shift scene

Đây có lẽ là một trong những phân cảnh đắt giá nhất của “Bí mật không thể nói” (2007), cũng là đoạn mà mình vô tình nhìn thấy trên ti vi trước khi xem toàn bộ phim điện ảnh này. Với bản Đài, người xem có thể cảm nhận được việc dịch chuyển thời gian kỳ ảo qua cách quay, kỹ xảo kết hợp cùng âm nhạc huyền bí. 20 năm trôi qua được khắc họa vô cùng sống động, bất ngờ, không kém phần hồi hộp, đoạn này quả thật đã khiến mình nổi da gà và không thôi ấn tượng dù đã qua nhiều năm kể từ ngày công chiếu bộ phim.

This is arguably one of the most powerful moments in “Secret” (2007), and coincidentally, it was the very scene I caught on TV before ever watching the full movie. In the Taiwanese original, the sense of magical time travel is vividly brought to life through dynamic cinematography, special effects, and an eerie, otherworldly soundtrack. The leap across two decades is portrayed in such a gripping, unexpected, and hauntingly beautiful way that it gave me chills – a feeling that has stayed with me ever since, even years after the film’s release.

Khác với bản gốc, bản Hàn mang tới một cảm giác nhẹ nhàng hơn với hiệu ứng chuyển động có phần chậm dãi. Phân đoạn này không gay cấn như bản gốc nhưng cũng đủ truyền tải được sức mạnh ma thuật của cây đàn cũ.

In contrast, the South Korean remake delivers a gentler interpretation of the time-shift. The visual transitions are slower and more subdued, lacking the intensity of the original, yet still effectively conveying the mysterious power of the old piano.


️🎼 Phân cảnh nam chính biểu diễn

The male lead’s piano performance



Kết phim (Bạn đừng đọc đoạn này nếu chưa coi phim nha!)

The ending (Spoiler aleart: Please do not read this if you have not watched the movie yet!)

Đối với tôi, cái kết ở cả hai phiên bản đều là kết thúc có hậu khi hai nhân vật chính cuối cùng cũng được ở bên nhau. Với bản Đài Loan, nhìn bối cảnh có phần ma mị đã khiến tôi tin chắc rằng bộ phim sẽ khép lại với một cái kết buồn. Vậy mà khi theo dõi bộ phim, việc Tương Luân trở về bên Tiểu Vũ, sống một cuộc sống bình thường ở quá khứ đã là một cái kết trọn vẹn và hợp lý. Tôi không nghĩ sẽ có kết thúc nào phù hợp hơn cái kết mà bộ phim truyền tải. Nếu như được lựa chọn lại một lần nữa, tôi tin Tương Luân vẫn sẽ chọn đánh bản nhạc Secret để đến bên Tiểu Vũ.

Personally, both versions offer a happy ending because the two main characters finally reunited. As for the Taiwanese original, the haunting, almost eerie atmosphere led me to believe the film would end on a sorrowful note. But as the story unfolded, the moment Xiang Lun travels back in time to be with Xiao Yu and live a normal life in the past felt like the perfect, most fitting conclusion. I truly can’t imagine a more satisfying ending than the one the film delivers. And if Xiang Lun were given the choice all over again, I believe he would still play Secret without hesitation just to find his way back to Xiao Yu.

Có lẽ “Bí mật không thể nói” đã khắc họa một mối tình đầu đẹp đẽ mà dang dở khi Tiểu Vũ mất ở năm 1979 còn Tương Luân thì mãi mãi mắc kẹt trong tiếc nuối khi không thể gặp lại người anh thương. Thật may là Tương Luân đã kịp phát hiện ra bí mật, liều mạng đàn bản nhạc Secret với tốc độ rất nhanh để trở về thời điểm trước cả khi Tiểu Vũ phát hiện ra bản nhạc Secret ở cây đàn cũ trong phòng học nhạc. Cũng vì thế mà số phận của cả hai đã thay đổi, bức ảnh tốt nghiệp năm 1979 cuối phim đã lý giải mối tình giữa hai người sẽ lại diễn ra ở quá khứ. Hơn nữa, không chỉ mình Tiểu Vũ nhìn thấy được Tương Luân vì phòng học nhạc cũ đã hoàn toàn bị dỡ bỏ ở năm 1999, đồng thời như phá vỡ nguyên tắc của bản nhạc Secret kỳ ảo và bức ảnh là minh chứng rõ ràng nhất cho sự hiện diện của Tương Luân ở năm 1979, nếu chỉ mình Tiểu Vũ nhìn thấy Tương Luân thì anh đã không xuất hiện được trong bức ảnh tốt nghiệp.

Perhaps “Secret” showed a beautiful yet incomplete first love with Xiao Yu died in 1979 and Xiang Lun trapped forever in sorrow, unable to see the girl he loved ever again. Fortunately, Xiang Lun discovers Xiao Yu’s secret just in time and plays Secret at lightning speed to travel back to the time before Xiao Yu ever found the magic score in the old piano room, which completely changed their fates. The graduation photo from 1979 shown at the end of the film confirmed that their love would now unfold in the past. Moreover, it is not just Xiao Yu who can see Xiang Lun this time. Since the old piano room had already been demolished in 1999, the mystical rules of the Secret score were seemingly broken, and the photo stands as undeniable proof of Xiang Lun’s presence in 1979. If only Xiang Lun had been seen by Xiao Yu, he wouldn’t have appeared in that photograph.

Với bản Hàn, phiên bản này đã thay đổi một chút quá trình Yu Jun và Jeong A trở về bên nhau so với bản gốc. Thay vì chỉ mình Yu Jun đàn bản nhạc Secret để đi đến dòng thời gian của Jeong A thì bản thân cô cũng tìm cách đàn bản nhạc huyền bí này để đi tới 20 năm sau. Đến đoạn này thì tôi nghĩ bản Hàn sẽ là tấn bi kịch nếu để Yu Jun lạc lối ở quá khứ còn Jeong A thì mắc kẹt ở tương lai khi cả hai đồng thời tìm cách đi đến dòng thời gian của nhau. Thật may là điều đó đã không xảy ra ở phiên bản này.

As for the South Korean version, the plot of how Yu Jun and Jeong A reunite differs slightly from the original. Instead of having only Yu Jun play the Secret score to travel into Jeong A’s timeline, Jeong A herself simultaneously plays the magic melody in an effort to travel 20 years into the future. At that point, I feared this remake might take a tragic turn – with Yu Jun stuck in the past and Jeong Ah trapped in the future, both searching for each other in opposite timelines. Thankfully, that heartbreaking scenario didn’t happen.

Khi theo dõi bộ phim, việc Jeong A quay lại phòng học nhạc cũ để đàn bản Secret đi tới tương lai thực tế đã diễn ra. Tuy nhiên, có lẽ cô đã mất ở tương lai sau khi hoàn thành bản nhạc đúng lúc tòa nhà bị tháo dỡ - lý giải cho sự mất tích bí ẩn của Jeong A ở năm 1999. Thế nhưng, như tồn tại một vũ trụ song song, khi Yu Jun phát hiện ra bí mật đã cản trở họ, anh đã nhanh chóng quay trở lại phòng học nhạc cũ, đánh thật nhanh bản nhạc Secret để trở về quá khứ. May mắn, Yu Jun đã kịp gặp lại Jeong A ngay khi cô bước vào phòng học nhạc cũ và thay đổi số phận của họ. Đối với tôi thì cái kết của bản Hàn còn có hậu hơn bản gốc vì thời điểm Yu Jun gặp lại Jeong A là khi Jeong A đã có kí ức về Yu Jun. Cũng vì thế mà những kỉ niệm giữa hai người đều được cả hai lưu giữ, khác với bản gốc là chỉ mình Tương Luân đem theo những kí ức đó trở về thời điểm mà Tiểu Vũ còn chưa biết anh.

While watching the movie, Jeong A's return to the old piano room to play Secret to the future actually happened. However, it's implied that she may have died in the future right after finishing the music sheet – at the very moment the building was being demolished. This could explain her mysterious disappearance in 1999. And yet, as if a parallel universe existed, once Yu Jun uncovers the secret that keeps them apart, he quickly returns to the old music room and plays Secret at a rapid pace to travel back in time. Fortunately, he arrives just as Jeong A steps into the room – changing both their destinies. From my perspective, the ending of the remake feels even more heartwarming than the original. When Yu Jun meets Jeong A again, she already remembers him. That means the memories they shared belong to both of them, unlike in the original where only Xiang Lun carries those memories back to the time when Xiao Yu didn’t know him yet.

“Dù cậu ở đâu, tớ cũng sẽ đến đó/Wherever you are, I will be there” – Yu Jun

“Chúng ta gặp được nhau đúng là một kỳ tích/It is a miracle we met” – Jeong A

Bạn có thể theo dõi cả hai phiên bản để tận hưởng trọn vẹn và có thêm góc nhìn mới mẻ về “Bí mật không thể nói” (2007). Ngoài ra thì tác phẩm kinh điển 2007 cũng được Nhật Bản làm lại với tựa đề “Bí mật: Bản nhạc ẩn giấu” (2024).

You can watch both versions to fully enjoy and have a new perspective on “Secret” (2007). In addition, the 2007 classic was also remade in Japan with the title “Secret: A Hidden Score” (2024).

Sources of movie poster/original scenes: the Internet & the drama

[PHIM ĐIỆN ẢNH - MOVIE] BÍ MẬT KHÔNG THỂ NÓI - SECRET (PHẦN 1/PART 1)

Comments